B6 - Thpt Tây Ninh
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

B6 - Thpt Tây Ninh

Welcome to B6!!!
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 [ A chọn cái nào , BMW hay 82 =X* ]

Go down 
Tác giảThông điệp
÷Bum Skull™
Bán căn tin A
Bán căn tin A
÷Bum Skull™


Đến từ : [Rừng Thyn Nhyn Cim Sỡ Thú B6 =)* ]
Tổng số bài gửi : 116
Join date : 06/09/2011
Age : 28

[ A chọn cái nào , BMW hay 82 =X* ] Empty
Bài gửiTiêu đề: [ A chọn cái nào , BMW hay 82 =X* ]   [ A chọn cái nào , BMW hay 82 =X* ] I_icon_minitimeMon Sep 19, 2011 9:27 am

_ Vậy nên... Good bye em iu nhá.....

Nở một nụ cười khốn nạn kèm theo một ánh mắt đểu Giả... Linh đeo lại cặp kính đen thời thường... biến mất trong màn đêm với một dấu bàn tay ửng đỏ trên mặt...

...............................

_ Mày nói cái mô??? Mày say good bye với kon bé.... why???

Đáp lại gương mặt tò mò hết sức của thằng bạn thân... Linh ngả người ra sau ghế với vẻ mặt tưng tửng...

_ Đơn giản là tao hết thích bé với kon LX đen thượng hạng với lại...

_ Ặc... thế hum nay mày tình nguyện ngồi kon Dream cổ của lão xe ôm đầu đường hả???

_ Thằng này... chú mày nói hết đâu??? Chịu khổ vài hum trên con Dream cũng được... quan trọng là hum qua tao đi sinh nhật kon Trang người iu thằng Tiến... và...

Kéo dài giọng nói để tăng thêm tính tò mò cho thằng bạn... Hành động hiệu quả ngay tức khắc... Thằng Quân mắt sáng như sao??? Nhìn nó với vẻ các bé đợi nghe cô kể chiện....

_ Và sao???

_ Tao gặp kon bé ấy... dáng ngon... mặt xinh... phong cách miễn chê... Tuyệt hơn???

_ Nói mau... nó đi xe gì hả???

_ BMW...

Thằng Quân giờ này rõ ràng xin chết...

_ Mày nói sao hả??? Thằng kia... BMW... nhà kon bé tỷ phú chắc...

_ Dĩ nhiên... nếu không sao tậu được đời xe hoành tráng thế...

_ Ừa... nhưng vô lý... Sao thằng Tiến quen kon bé... nó hok bỏ phứt baby đi Wave của nó hiện h đi???

_ Má ơi... kon bé ý là bạn của kon Trang... người iu thằng Tiến... Bi h thằng Tiến mới bik... Hum qua cả 5 thằng dự sinh nhật thì cả 5 xin chết kon bé ý... dĩ nhiên... tay cua số 1 như tao ai đời cho kon bé lọt lưới...

_ Chúa ơi... mày ra tay thì em nào hok đổ chứ... Ặc... chắc tao suốt đời gắn bó với bé " Sắp chết rồi " thôi???

Thằng Quân chán nản tới nỗi chả muốn chuyện trò... Nó ngó thằng bạn thân một lát... rồi lôi con di dộng phẳng như tranh ra ngắm tin nhắn...

_ Chúa ơi.... Này quân... mày vừa cho số của tao cho thằng nào hả??? Nó nhắn tin này... Em iu... anh là bạn anh Quân... là sao hả???

_ Ặc... chắc thằng anh họ tao... Hum qua nó nghịch máy tao... chắc thấy nik " Linh " mỹ nhân của mày...

_ Oh men... xì tốp ngay trò này cho tao... tao tên hơi con gái nhưng khí phách hơi bị đàn ông đấy... đừng để tao hò anh em nháy máy là mày chết...

Thằng Quân cười khùng khục... Còn nó duỗi người ra ghế... hok quan tâm chút gì tới bài giảng chán chết người về Luật Việt Nam hôm nay... Cái đầu ranh ma của nó cần time để tính cách cưa cô em BMW

------------------------------

Cũng phải coi lại cái lý do tại sao nó lại coi trọng mí em xe đẹp.... đau buồn là vào tháng 8 hè trước... sau một đêm đua xe chí mạng với mí thằng trong hội... Nó bị công an tóm ngon ơ... Bi h nó vẫn ngơ ngác như kon gà tác là tại sao??? Nó đã phi tới 120 km/h để phi mà mí bác ý vẫn tóm được nó... Rùng mình một tí vì suýt nữa nó đâm vô cột điện bởi mải ngưỡng mộ các bác ý....

Sau 1 ngày dài dằng dặc để lo thủ tục giấy tờ với các bác áo vàng... miệt thị nó đủ điều... cuối cùng hai cụ thân sinh quyết định... Cấm nó đi xe....

Chúa ơi... đời sinh ra kon xe mà để đi... bi h các bác quyết định thế... khác gì phán án tử hình cho nó... Nó ủ ê tới mí ngày với cái viễn cảnh hok được " lướt cùng tia chớp " với mí thằng bạn... Rồi sợ hãi khi phải lôi con địa hình nó bỏ đi từ hồi lớp 9 để đạp hồng hộc từ Hồ gươm iu quí lên Đường Giải Phóng... Đến lớp với cái thể loại mướt mải mồ hôi thì kòn đâu là tác phong quí phái của " Linh " đại ca....

Vậy là sau bao ngày trăn trở khó nhọc... baby của nó bấy h là bé Phương... rất biết chiều người iu khi đã tận tình lôi con Wave đỏ của mình ra chuyên chở nó.... Sau vài ngày đi ké người iu... Nó cảm nhận được mình cần phải lên đời xe... bản thân kon Wave của bé Phương hok thể bằng được kon SH nó đang đi... nhưng nhà bé hok cho bé nâng cấp... Và lúc đó thì bé Hương xuất hiện... Với kon SCR tuyệt đỉnh màu trắng... Tuy có hok bằng Sh của nó nhưng so với Wave thì đúng là hơn hẳn.... Iu là chơi thui... người iu là bộ mặt... chết gì nó hok phụ tình với bé Phuơng để cua bé Hương....

Thế nên với cái tính khốn nạn từ lúc mới sinh... Nó bie bé Phương trong 1 chìu mưa... để rồi hai hôm sau đường hoàng cùng con SCR với bé Hương phóng như bay vô cái sân Kinh tế Quốc Dân chật chội...

Cứ như thế... cuối cùng nó đã lướt được tương đối... SH, LX, Attila... cả những quả xe cổ đắt xiền... Số người iu nó thay cũng đã trên dưới kon số 5 sau 8 tháng tròn...

Công nhận khi chia tay các bé bùn hok ít... mất bao công nó mày mò sở thik và tính cách để kết thân với các bé... rùi cũng tốn tương đối money để hoàn thành mĩ mãn nhiện vụ ga lăng.... Tuy vậy nhưng nó hok thể nào cứ trung thành mãi với 1 loại xe... Đành ra cứ như vậy... lãnh một cú tát... ngậm ngùi một tí với mí giọt sầu tuôn rơi trên mắt các bé... Nó dứt áo... bước vô cuộc chinh phục mới...

Thành công của nó làm lũ bạn chí cốt lác mắt... Lại càng khẳng định vị trí no 1 về cua gái của nó... Được cái mí bé nó cưa cũng đỉnh... đẹp và sành điệu... vậy nên nó càng được thể vênh váo.... Bản thân nó cũng hok có nhìu... Một chìu cao 1m 81... Thân hình chuẩn nhờ tập tạ hùng hục trên gác thượng... Quả mặt được được... và quan trọng hơn là cái duyên và tính cách ga lăng cực kì trước mặt các em... Nó hok hài lòng nhất ở mình chỉ có 1 điều??? Cái tên hơi nữ tính... Phan Anh Linh...

Cũng tại phu nhân nhà nó thèm kon gái đầu lòng... nên đặt tên như vậy??/ ai dè sinh ra thằng cu... má nó điên hết biết... Vậy nên kon em xinh xắn yêu quái giả dạng thiên thần được cưng hơn nó nhìu... Lý do nghe hoài hok chán mỗi khi nó mở miệng thắc mắc... Là : " Vì mày hư hơn em "....

Thở phù để đuổi cái suy nghĩ vớ vẩn... cái lạnh 6 độ C chưa từng có ở Hn đang siết chặt lấy nó... Lôi con di động và nhắn tin cho kon Trang... Nó cần có số của kon bé kia....

--------------------------

Nó hok thik mùa đông... cái việc chất lên người cả đống quần áo dày sụ làm form người mẫu mực của nó hỏng hẳn... Đã bực vì vụ ấy... con Trang nhắn tin lại với giọng m**** mai thấy rõ...

" Linh nó không phải là người anh dễ bắt nạt đâu... em chờ thái độ của anh trong vài ngày tới... rồi sẽ quyết định có nên cho anh số của nó hay hok??? Anh cũng đừng hòng moi tin từ ai... Chúng em đã thống nhất sẽ hok cho anh bik bất cứ cái gì về Linh... quen anh rõ quá mà. Nhưng báo cho anh tin mừng là em cũng đã nói cho cái Linh bik việc anh để ý tới nó và con BMW của nó.... "

Nó điên tiết quăng kon máy nhẹ nhàng vô giường... Rõ ràng là nó đã phun qua nhìu cho thằng Tiến... để bây h thằng này lại tử tế tâm sự lại với kon người iu của nó... Chả hỉu có mí đứa theo đuổi kon bé như nó nữa đây???

Kon bé tên giống nó... Khánh Linh... cái tên nghe cũng bình thường... nhưng quan trọng là bé giàu... nhưng mà con Trang bảo thái độ của nó là sao??? Nó phải làm thế nào thì bọn kia mới đồng ý cho nó típ cận Linh đây??? Vụ lần này có vẻ hơi khó...

Nó thả mình lên giường... cảm giác ngưa ngứa báo cho nó có vấn đề... Ngồi bật dậy và thấy ngay một ổ Kim Tuyến trên gối... đầu nó bây h lấp lánh ánh mai... Con em bé bỏng thụt thò bên ngoài với vẻ rõ ràng là đang nín cười...

_ Khi nào mày thôi cái trò để mí thứ này trên giường hả??? lần trước là mì... Hôm qua là đồ ăn của kon Kiu ... bi h lại là kim tuyến....

_ Đỡ hơn rùi còn đâu... Lêu...

Con em thè lưỡi làm nó xung tiết... nhảy ra khỏi giường và rượt theo bé em tới tận cuối hành lang... Tới khi sắp tóm được đuôi tóc của kon bé thì mẫu hậu nó xuất hiện... Con em nó tắt ngay nụ cười khoái chí... bắt đầu nặng mặt và khóc....

_ Má... anh hai bắt nạt kon???

_ cái gì???

Nó tròn mắt nhìn kon em một bên mắt không... một bên mắt kia thì nhay nháy chọc nó....

_ mẹ tin nó được ah??? má nhìn này... đầu kon mới vuốt keo đấy... 300 đấy....

_ Em nó kòn nhỏ... kon hok nhường nó được chút sao???

_ Nhỏ sao??? Nó lớp 6 rồi...

_ Và kon thì đã năm thứ 2 đại học... hai mươi rồi... chín chăn chút giùm mẹ nhờ đừng mải chơi nữa...

_ Giờ mới tháng 2 mà mẹ... tận tháng 8 kon mới tròn 20....

_ Đừng bao biện... tiện thông báo cho kon lun... bố mẹ quyết định sẽ không cho kon tiền nữa...

_ Gì cơ ah???

Tức giận với kon em bay biến hết... Trong nó giờ dồn lại căm phẫn cho bà mẹ trước mặt...

_ Cắt tiền... má muốn kon nhảy từ trên giường xuống đất hả???

_ Uh đấy... kon coi... cho con 1 triệu từ nửa tháng nay mà bi h tiêu hết rồi???

Nó động lại cái não... nửa tháng trước nó đang cung phụng bé LX.....

_ Rồi... con hứa... tháng này sẽ tiết kiệm...

_ Thôi... ba kon rất bực mình... ba nói ba sẽ hok cho kon tiền nữa...

_ Nhưng má sẽ cho... phải hok ah???

_ Má không cho....

mặt nó thộn ra....

_ Thế kon đi chết đây???

_ Đừng hòng dọa má... má sẽ cho kon cái khác...

_ cái gì hở má...

Nó nói chán chường... cái hok phải tiền thì giúp gì được nó,...

_ Việc làm... bà bạn má đang cần gia sư cho kô kon gái lớp 12 của bà ý... kon sẽ đi dạy gia sư...

_ Gì ạ??? Gia sư... má nghĩ... con hợp á....

_ Sao hok??? Với 27 điểm thi ba môn... má nghĩ con làm được... con bé ý học cũng khá... mỗi tội nó hơi kém môn Toán...

_ Hờ... nhưng kon hok có kinh nghiệm... với lại...

Nó bứt rứt... còn kế hoạch cưa bé BMW....

_ Nếu hok thì kon cứ vậy chịu móm nhé...

_ Thôi được... là má bắt chẹt kon... nhưng mờ... kon bé ý xinh hok???

_ Con sẽ biết thôi...

Mẹ nó nháy mắt đầy ẩn ý... rồi đưa cho nó tờ giấy...

_ Địa chỉ trên này... mai lúc 2 h nhé.... Nào Mai... Xuống nhà ăn đi kon???

Kon em chu mõm lắc đầu bêu nó... rồi mau ***ng xuống nhà cùng mẹ... Nó nhìn tờ giấy... Thở dài khi nghĩ đến chuyến đi chơi với lũ bạn ngày mai???

-----------------------

Hum sau....

Nó bần thần đứng bên lề đường... nhìn căn nhà số 108 trần Hưng Đạo mà hok tin nổi vào mắt mình....

Đó là một căn nhà dột nát đúng nghĩa... Với 3 tầng nhà đầy rêu phong... Cánh cửa gỗ bị mọt đây đó thêm phần huyền bí.... Xung quanh ngôi nhà là một loạt các hàng quán nhỏ và xập xệ bày bán những loại đồ dùng của ông bà xưng và các quán trà cũ kĩ... Mạng nhện chăng đầy quanh các thanh sắt gỉ mốc trên chiếc cửa sổ nhỏ tí tẹo...

Bên trong chắc chắn có người chết.... Nó sợ hãi nghĩ... bên tai nó vẫn văng vẳng tiếng nói thằng Quân....

_ Mày hok đi thì bỏ khối thứ hay ho đấy... Hok có em BMW của mày nhưng Camry đỏ thì có đó....

Tiền hết thì còn chơi bời nỗi gì mới được chứ.... Nó nhìn căn nhà ngao ngán... không hỉu bé em trong đó trông kòn cổ kỹ tới mức nào nữa.... Đang thò tay với lấy cái chuông tróc sơn bên cạnh cửa... thì cánh cửa bật mở... Một bà cụ nhăn nheo xuất hiện làm nó hoảng hồn....

_ Đến dạy học hả??? Vô đi...

Bà cụ nở nụ cười móm mém không chút hiền từ... Khòng lưng xuống và ngoắc nó đi vô... Nó hít hết khí vô ***g ngực như thể đây là lần được thở cuối cùng... Chậm rãi bước theo cụ già qua cánh cửa mốc mọt.... Khi vô đến căn nhà rồi... Nó nhận ra rõ ràng mùi người già... Và mùi cũ kỹ... Cảm giác bà cụ như con rắn giả trang cụ Bathida khiến nó thấy buồn cười một tí... Một chiếc ti vi đời cổ tám hoánh... mấy chiếc tủ gỗ đã nghiêng ngả vì bị gẫy chân... Một bộ ghế cũng bằng gỗ lưa thưa ngả màu... Một cái bàn uống trà mây cáu bẩn... Gói bim bim lang thang trong phòng... Ánh đèn mờ ảo và nó còn chắc rằng có hẳn một bầy chuột trong căn nhà này....

_ Ly ở trên gác... mà nhớ...

Bà cụ quay phắt lại phía nó và dí bộ mặt đe dọa kỉu Bin La Đen ra...

_ Cấm lợi dụng kon bé???

Nó nuốt nước bọt cái ực... nhìn bà với vẻ cảnh giác...

_ Dạ vâng....

_ Tầng hai... phòng bên trái...

Nó ngước mắt lên cái cầu thang bụi bặm và kém an toàn nhất nó từng thấy... Bước lên từng bước và hạn chế **ng chạm vô bất cứ phần nào của bức tường bong vôi hay cầu thang đầy nhện... Nó sợ làm bẩn quả đầu keo được vuốt kĩ lưỡng và bộ quần áo hàng hịu mí trăm của mình... Mò lên tới tầng hai với cảm giác nhẹ nhỗm ở đây rõ ràng có sạch sẽ hơn đôi chút... Không mấy chú ý tới cánh cửa bí ẩn khép chặt bên phải... Nó nhòm sang phòng bên trái... qua cánh cửa khép hờ nó thấy bóng một con bé tết tóc hai bên... đeo đôi kính cận... đang ngồi bên bàn học... Chân nó co lên mặt một cách kì quặc... Đang tự hỏi kon bé làm cái gì với cái chân trên mặt... Thì con bé đột ngột quay ra và hạ cái chân xuống... Nhìn thấy cả mặt kon bé.... Kon bé có khá nhìu tàn nhang... Khuôn mặt tròn tròn... với bộ răng hơi đưa về phía trước một chút... Nở một nụ cười mừng rỡ... Con bé đứng dậy... Con bé mặc một bộ quần áo tương đối kì quặc... Quần dài và được ***g bên trong chiếc tất cao tới đầu gối... Chiếc áo màu đỏ hơi cũ được nhét lộn xộn bên trong chiếc quần...

_ Anh là anh Linh hả??? Em là Khánh Ly... Chào anh....

Kon bé giơ bàn tay ra... và nó để ý thấy bàn tay con bé cụt hết móng... ngón trỏ ben tay phải thậm chí còn bị nát... da tay bị thâm đỏ một vài nơi quanh móng kon bé.... Nhăn mặt biểu lộ sự kinh dị... Nó nắm hờ tay kon bé... Nở một nụ cười đầy răng... Kon bé kéo nó vô phòng.... rồi đẩy nó xuống cái ghế...

_ Anh uống nước chứ...

Kon bé đặt một cốc nước trước mặt nó...

_ Nước gì đây???

_ Nước vối đó... anh uống đi...

Nó nhìn món nước nhăn nhó... Nó chưa uống bất cứ thứ nước gì giống như vậy???

_ Anh...

_ Uống đi mà...

Ly lật ngửa mặt nó ra... và dốc cốc nước là nó suýt phát sặc...

_ Ngon đúng hok???

_ Ừ... ặc...

Nó ho sằng sặc... bi h phải nhanh ***ng thoát ra khỏi đây????

_ Nào... học thui... nghe nói em đã học hết chương trình vậy em hok hỉu chỗ nào???

_ Phù....

Con bé duỗi chân lên bàn... thở dài chán nản....

_ sao vậy???

Nó nhíu mày....

_ Hum nay em hok mún học...

_ Hả???

Nó trợn mắt... Có lẽ kon bé chất chơi hơn nó tưởng...

_ Đi chơi anh nhá....

Kon bé nháy mắt với nó

--------------------------------

_ Vậy là đi chơi hả mày???

Thằng Quân tỏ ra hồi hộp trước câu chiện hay ho của thằng bạn đên mức nó quỳ tới hai chân lên ghế...

_ mày với bé ấy chơi gì ý...

_ mày đoán thử coi???

Thằng Quân xem xét bản mặt xinh xắn của nó một hồi... rồi ngơ ngác lên một vị trí nào đó trên trần nhà... mơ màng....

_ Ắt hẳn là em ý vô nhà... rùi thay bộ cánh tuyệt đỉnh với những đường cong sắc nét... rùi mày với bé cùng đi xe lượn hồ uống Highland... ăn BBQ... và chơi ở Vincom hả???

_ Được thế đã tốt...

Nó thở dài đúng điệu thằng chán đời??? Thằng quân thì như rớt một phát từ thiên đường xuống mặt đất... Quay ra nó với bản mặt nhăn nhó...

_ Thế mày với bé chơi kỉu gì???

_ Thì truyền thống...

_ Là sao???

_ Bé với tao chơi game cái game bấm tay của bọn trẻ kon hồi xưa ý... Rồi bé với tao chơi cầu lông trên mặt đường... Cả một ngày kòn lại bé nói với tao đúng 2 câu : " Chơi đi anh !!! " và " Em thắng gòi??? "

Mặt thằng Quân đỏ lựng như cố nín cười....

_ Ah quên... bé rủ tao xem phim hoạt hình nhưng tao chối khéo...

_ Bộ bé ý hok có lớn nổi hả???

_ Chúa bik... Nhưng chốt lại tối hum qua chả học hành được gì hết trơn... koi bộ bé đang bùn...

_ Sao mày bik???

_ Bùn vì tình... tao chả sành quá...

_ mày là sát thủ lừa tình mà... ấy lại nói... bé BMW của mày sao gòi??/

_ Mày đừng nói nữa hok tao lại điên... Kon trang nó hok cho táo số... khéo phải bỉu thằng Tiến dạy dỗ lại bạn gái thía nào???

Thằng Quân chép miệng...

_ Mày đừng hòng... thằng ý mồm thì eo éo cái giọng tao mún cưa kon khác... nhưng iu kon Trang như gì ý... nó hơn mày được cái tính chung thủy... mày mà hok rèn cái tính ấy đi thì chả mí chốc chả cưa nổi em nào đâu???

Chống tay nhìn một điểm nào đó trên trần nhà... suy nghĩ mông lung... Chung thủy... Bao nhiu lời khuyên nó vậy gòi??? Nhưng phải khi nào nó iu các bé hơn iu xe thì mỹ từ đó may ra mói có đất phát huy... chứ cái kỉu iu xe hơn iu người thế này thì???

Vì quá ớn cái kỉu chơi bời của bé Ly... Sau ba ngày được bé bổ sung vài trò chơi mới... Nhu cá ngựa... cờ tỷ phú... và bài tiến lên truyền thống... chết... quên kể thêm món cờ vua, cờ tướng, và bài gì của Vn mình... nó quên béng mất gòi??? Đến ngày thứ tư... nó quyết định phải đưa bé vô bản lề học hành...

_ Anh không chơi nữa đâu???

Bản mặt bé thộn ra dường như chỉ chực khóc... khi nó khước từ ngay lời mời ngọt ngào của bé... Nó cố để tông giọng nhẹ nhàng dỗ...

_ Nói thật là anh hok có hứng thú... với lại năm nay em thi đúng hok??? Cứ chơi miết vậy sao qua được???

Bé đưa bàn tay lên tước da.... cái kỉu ấy nó ghê nhất... Nó lấp lửng....

_ Nhưng quả thật em chẳng có chút tâm trạng nào để học hành cả??? Hok chơi cũng đuợc... em đưa anh đi ăn...

bé năm tay và kéo nó đứng lên...

_ Không... em phải nói cho anh bik là tại sao em hok mún học....

Bé nhìn nó chăm chú... Bây h nó mới thấy mắt bé cũng khá đẹp... buông tay nó và ngồi phịch xuống ghế... bé nói...

_ Chuyện tình cảm... em bị một thằng tồi đá...

_ Hả???

_ Hiếm thấy lắm hả anh...

Suýt nữa nó buột miệng " không... thường thấy nếu đó là em " Nhưng may mắn cho nó là đã hok đưa cái lưỡi ra khi mới uốn tới lần thứ 3...

_ Hok... cũng...

_ Anh hok cần nói...

_ Nhưng sao nó đá em????

_ Có lẽ vì em hok như nó nghĩ... và nó tóm được con bé khác giàu hơn em nhìu... nên dạo này nó lên đời nhắm.... khai thác được từ kon bé bao nhiu??? Sao em hate bọn kon trai hám tiền vậy chứ??? Em hok bùn vì bị đá... em tức vì bị 1 thằng như nó đá... em thấy tốt nhất nên nhốt cái dạng như thằng ấy lên gác xép nhà em... Trên ấy rất nhìu chuột...

Nó hok bik là mồ hôi nó chay ướt áo từ lúc nào??/ May là kon bé chưa bik nó là...

_ Coi bộ anh cũng sành điệu... hay anh cũng thuộc cái dạng ấy...

_ Anh ơ....

_ haha... anh nhìn anh kìa... tái mét mặt mày... ai chả bik nhà anh giàu... hặc....

Nó cố nặn một nụ cười mếu máo... Kon bé hào hứng vỗ vai nó...

_ An ủi trái tim thổn thức của em ná anh... mai chắc chắn em sẽ học hành một quả tử tế... bi h đi ăn đã anh nhá...

_ Nhưng mà ăn ở đâu???

Nó cố lục lại trí nhớ coi quanh đây có hàng nào ăn hok ngoại trừ mí thứ đồ cho bà già...

_ Dĩ nhiên là lên phố... ăn vài món bình dân... đi bằng xe em đi... em đèo???

_ Hok phải xe đạp chứ???

Nó dè dặt...

_ Không... xe máy... nhưng sao anh hỏi thế....

_ Ah... vì anh hơi nặng nên....

_ yên tâm... em khỏe lắm... xuống nhà đợi em nhé....

Con bé mất hút ngay tức lị... nó thu dọn đống đồ bày bừa của mình... nhét vô túi... đi xuống dưới nhà với tâm trạng hồi hộp... Không hiểu kon bé sẽ đưa nó đi ăn cái gì... Lâu lắm gòi nó hok bik tới món ăn bình dân...

Bà cụ lườm nó với ánh mắt nóng chảy... Nó nhếch mép cười với bà... Khi nó đi ra... nó suýt choáng thấy bé với kon xe của bé....

_ 82 của em... đẹp chứ anh...

kon bé cười toe toét...

------------------------------------

Brum.... Phành phạch phành phạch....

Kết thúc một chuỗi tiếng động dài dằng dặc đó là... Phịt... và Silent....

Ly nhảy như điên trước mặt nó... Con bé toát hết mồ hôi để đạp cái chân cho máy nổ... Nhưng cái máy nó cứ ì ra như cái kiểu cố dĩ nó vẫn là như vậy??? Chạm nhẹ tay lên vai Ly... Nó thỏ thẻ...

_ Để anh giúp... được hok???

_ Không... đợi đấy... em sẽ làm được...

Rướn cáo người hết mức... rồi bỗng chốc... không thông báo trước... kon bé ngồi phịch xuống... và chiếc xe rú ga....

_ Thấy chưa... em bảo rồi mà...

Con bé cười toác miệng tới tận mang tai... rồi vặn mạnh tay ga...

_ Từ từ đã...

Nó rú lên... nhưng đã quá muộn... chiếc xe bốc đầu... và phóng vọt với sức bật khủng khíp vô dòng xe tấp nập...

==============================

_ Anh không sao chứ....

Ly nói dịu dàng nhưng ánh mắt nhìn nó lại đầy mỉa mai... cũng tội nghịp cho thằng bé như nó... Ai đời ngồi trên một cái xe tổng hợp của xích lô... ngựa điên và xe hơi nước... xe vừa chậm rì... Khi từ đèn đỏ đi típ thì giật như điên... Thỉnh thoảng lại phì phò đuíng cái kỉu : " Chúng mày đừng có hành hạ cụ nữa " vậy....

Nó buông tay ra khỏi mặt... Thời khắc hoảng loạn tạm qua... cứ relax trước khi đi chơi với tử thần thêm một chuyến nữa... Nó nhìn quanh... Đường Nguyễn Công Trứ... Nó và Ly đang ngồi trong một cái quán... mà cũng chả phải là quán... Nó là một thể loại quán cóc với mái che đơn sơ... Một quán chè thì phải... Xung quanh đông đúc và ồn ã...

_ Đây là đâu???

_ Quán chè... mình đi ăn caramen thập cẩm....

_ Hở....

_ Anh ơi... chỗ này nè...

Ly với tay gọi ông anh bưng bê... Nó chưa kịp thắc mắc cái món quái dị kon bé vừa nói là cái món chết tiệt gì... Thì Ly đã dúi vô tay nó một bát nước nâu nhờ nhờ với đủ thứ bà lằng nhằng râu ria bên trong... Chính giữa có vẻ là một cái caramen... Nó ngó Bát nước giống nước gạo ý một cách cẩn thận??? Bụng nó vốn non yếu... ăn ninh tinh là y như rằng vô WC làm bạn với cái lavabo... ặc... mà đồ ăn dạng này vốn thuộc loại ít khi nó nghía...

_ Ăn đi anh... hay anh hok bik cách ăn... như vầy nè...

Nó nhìn Ly sững sờ... Kon bé đang khuấy nhiệt tình đống caramen lên trông thật càng giống hổ lốn.... Bi h thì nó hok thể chịu nhịn được nữa... Nuốt ực một miếng nước bọt vô cổ họng... và nó há hốc miệng ta... Tuôn ra tất cả những gì đã nuốt từ sáng tới h???

Chùn chụt.... Chút chùn chụt.....

Môi nó chu ra kòn gợi cảm hơn cả khi hôn một bé nào đó... Như bé ốc nằm trong cái vỏ nửa chắc nửa dễ vỡ đáng ghét vẫn cứ chai lì bên trong......

_ Chả ra gì cả???

Nó giận dữ quăng kon ốc đi.... xém chút trúng vô mặt bà béo chủ quán... Bà này trông y xì bà ngược đãi trẻ em trên ti vi....

_ Có gì đâu anh??? Mút đít... mút đầu... okie...

Ly nói rồi biểu diễn bằng một cú mút chụt... Con ốc đáng thương thuận chiều bay tọt vô mồm con bé....

Nó vừa lườm Ly vừa đưa lưỡi liếm quả môi căng phồng và đỏ ***t vì cay và nóng...

_ Mút toàn thân rồi đó chứ... Toàn là món dở hơi.... ựa

Nuốt ực con ốc cuối cùng... Ly chùi miệng... nhòm nó nghiêm khắc....

_ Này... đừng có nói là anh muốn làm thêm 1 màn hoành tráng nữa chứ... em ngượng hết nói nổi rồi đấy???

_ Đó là tại vì em toàn đưa anh đi ăn những thứ.... chả ra gì???

_ Chả ra gì???

Ly đột ngột cao giọng...

_ Hay vì anh là hạng công tử hok biết gì???

Nó thấy hơi sợ trước cái giọng cáo buộc rùng rợn của kon bé??? Có khi nó lại đánh đồng nó với loại người của nó... ặc...

_ Em nói lại nghe coi???

_ Công tử hok bik gì???

_ Exactly???

_ Anh thừa nhận???

_ Uh thì nhận cho tiến bộ??? Anh hok thik ăn loại này... Lần sau đi ăn chỗ khác đi???

_ Hok... anh cứ tập dần đi là vừa....

Nó đành đáp lại nụ cười kinh hoàng của kon bé bằng ánh mắt méo mó...

--------------------------------------------------------

Màn đêm ụp xuống bất ngờ như nó chưa lường trước... Khí lạnh từ trên hồ bốc lên ngùn ngụt làm đầu óc nó quay cuồng... Đi từ sáng tới tối với Ly... Vậy mà nó không thể nhớ nổi nó đã đi đẫu khắp cái xó xỉnh tại Hà Nội này??? Mọi thứ với nó cứ ông ong... đống đồ ăn lạ lùng... màu sắc lạ lùng... Cả tiếng phành phạch lạ lùng của kon xe cổ hủ??? Chưa bao h nó thấy đi chơi lại mệt như đánh vật như thế.... Nó chỉ muốn lả ra... Chỉ muốn ngủ....

Kết cục của cái cảm giác bất tỉnh táo ấy là khi về tới trước căn nhà cổ kính... Nó thấy mình ôm chặt bé Ly... mãi hok buông... Bé Ly nhìn nó với vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa thik thú....

_ Anh muốn em đưa anh về tận nhà và bế anh lên giường hả????

_ Hok... hok...

Nó bối rối bỏ tay ra khỏi bụng bé....

_ Anh hok lên xe này nữa đâu??? Thật đó...

_ Em e anh hok có lựa chọn... vì anh làm gì có xe mà đi???

Kon bé nhìn nó kỉu " Chết chưa??? " tới ghét... Nó đành ậm ừ...

_ Dù có như vậy??/

_ Ah,.... mai học sáng anh nhé...

_ cái gì??? Lịch của mình là học tối mà...

_ Nhưng mai em được nghỉ... chả hỉu vì sao??? Hình như là thi học sinh giỏi...

_ Nhưng mai anh học chiều???

_ Em nói học sáng mà... màng nhĩ anh thủng chắc.... em sắp thi rùi... anh cứ liệu liệu???

_ Sao em... cái kon bé này... là ai rủ anh đi chơi hả???

_ Thì là em... giúp anh relax quá kòn gì nữa... vậy nhé....

Kìm lại được mong muốn bật tanh tách vô mặt kon bé là relax mà giống tra tấn.... Nó ngạc nhiên khi thấy kon bé nhòm nó với vẻ thik thú lồ lộ....

_ Sao nữa hả???

_ Em mún " thơm " anh quá...

_ Gì thế???

Nó giật nảy mình...

_ Đùa hả???

_ May be... may be not....

Có lẽ cái mặt nó tội nghịp lắm hay sao mà Ly ôm bụng cười sằng sặc... được vài giây... con bé nói....

_ Có lẽ bi h chưa được... để lần sau??? Thôi anh về đi... trời lạnh... nắm xương nắm đó anh....

Nhỏen cười với nó... kon bé xoay người bước vô trong nhà... Bỗng người nó phản ứng thật lạ... mọt loạt những cảm giác gai gai như điện giật lan khắp lỗ chân lông... Buổi học thứ bảy với Ly... và những điều kì lạ...

Chùn chụt.... Chút chùn chụt.....

Môi nó chu ra kòn gợi cảm hơn cả khi hôn một bé nào đó... Như bé ốc nằm trong cái vỏ nửa chắc nửa dễ vỡ đáng ghét vẫn cứ chai lì bên trong......

_ Chả ra gì cả???

Nó giận dữ quăng kon ốc đi.... xém chút trúng vô mặt bà béo chủ quán... Bà này trông y xì bà ngược đãi trẻ em trên ti vi....

_ Có gì đâu anh??? Mút đít... mút đầu... okie...

Ly nói rồi biểu diễn bằng một cú mút chụt... Con ốc đáng thương thuận chiều bay tọt vô mồm con bé....

Nó vừa lườm Ly vừa đưa lưỡi liếm quả môi căng phồng và đỏ ***t vì cay và nóng...

_ Mút toàn thân rồi đó chứ... Toàn là món dở hơi.... ựa

Nuốt ực con ốc cuối cùng... Ly chùi miệng... nhòm nó nghiêm khắc....

_ Này... đừng có nói là anh muốn làm thêm 1 màn hoành tráng nữa chứ... em ngượng hết nói nổi rồi đấy???

_ Đó là tại vì em toàn đưa anh đi ăn những thứ.... chả ra gì???

_ Chả ra gì???

Ly đột ngột cao giọng...

_ Hay vì anh là hạng công tử hok biết gì???

Nó thấy hơi sợ trước cái giọng cáo buộc rùng rợn của kon bé??? Có khi nó lại đánh đồng nó với loại người của nó... ặc...

_ Em nói lại nghe coi???

_ Công tử hok bik gì???

_ Exactly???

_ Anh thừa nhận???

_ Uh thì nhận cho tiến bộ??? Anh hok thik ăn loại này... Lần sau đi ăn chỗ khác đi???

_ Hok... anh cứ tập dần đi là vừa....

Nó đành đáp lại nụ cười kinh hoàng của kon bé bằng ánh mắt méo mó...

--------------------------------------------------------

Màn đêm ụp xuống bất ngờ như nó chưa lường trước... Khí lạnh từ trên hồ bốc lên ngùn ngụt làm đầu óc nó quay cuồng... Đi từ sáng tới tối với Ly... Vậy mà nó không thể nhớ nổi nó đã đi đẫu khắp cái xó xỉnh tại Hà Nội này??? Mọi thứ với nó cứ ông ong... đống đồ ăn lạ lùng... màu sắc lạ lùng... Cả tiếng phành phạch lạ lùng của kon xe cổ hủ??? Chưa bao h nó thấy đi chơi lại mệt như đánh vật như thế.... Nó chỉ muốn lả ra... Chỉ muốn ngủ....

Kết cục của cái cảm giác bất tỉnh táo ấy là khi về tới trước căn nhà cổ kính... Nó thấy mình ôm chặt bé Ly... mãi hok buông... Bé Ly nhìn nó với vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa thik thú....

_ Anh muốn em đưa anh về tận nhà và bế anh lên giường hả????

_ Hok... hok...

Nó bối rối bỏ tay ra khỏi bụng bé....

_ Anh hok lên xe này nữa đâu??? Thật đó...

_ Em e anh hok có lựa chọn... vì anh làm gì có xe mà đi???

Kon bé nhìn nó kỉu " Chết chưa??? " tới ghét... Nó đành ậm ừ...

_ Dù có như vậy??/

_ Ah,.... mai học sáng anh nhé...

_ cái gì??? Lịch của mình là học tối mà...

_ Nhưng mai em được nghỉ... chả hỉu vì sao??? Hình như là thi học sinh giỏi...

_ Nhưng mai anh học chiều???

_ Em nói học sáng mà... màng nhĩ anh thủng chắc.... em sắp thi rùi... anh cứ liệu liệu???

_ Sao em... cái kon bé này... là ai rủ anh đi chơi hả???

_ Thì là em... giúp anh relax quá kòn gì nữa... vậy nhé....

Kìm lại được mong muốn bật tanh tách vô mặt kon bé là relax mà giống tra tấn.... Nó ngạc nhiên khi thấy kon bé nhòm nó với vẻ thik thú lồ lộ....

_ Sao nữa hả???

_ Em mún " thơm " anh quá...

_ Gì thế???

Nó giật nảy mình...

_ Đùa hả???

_ May be... may be not....

Có lẽ cái mặt nó tội nghịp lắm hay sao mà Ly ôm bụng cười sằng sặc... được vài giây... con bé nói....

_ Có lẽ bi h chưa được... để lần sau??? Thôi anh về đi... trời lạnh... nắm xương nắm đó anh....

Nhỏen cười với nó... kon bé xoay người bước vô trong nhà... Bỗng người nó phản ứng thật lạ... mọt loạt những cảm giác gai gai như điện giật lan khắp lỗ chân lông... Buổi học thứ bảy với Ly... và những điều kì lạ...

12h 30...

Linh đang bị bấn loạn cực độ???

Tại sao nó lại bấn loạn... vì cái đầu óc ngu nhứt thế giới mới được phát minh của bé Ly hay vì nó đã quá tiết của Sát thủ Pháp Luật tận nửa tiếng...

Môn tik phân nó cũng không ưa... bây h lại phải nhồi vô đầu một đứa không biết tới 1 chữ gì luôn... Tính kiên nhẫn của nó thực sự đang được thử thách... Bỏ dạy lúc này thì buổi sau chắc chắn nó phải hì hục lại từ đầu... Mà học típ lúc này thì nó cầm chắc phận thi lại...

_ Có lẽ anh muộn hả??? Hay dừng lại đi... anh đi học...

_ Không làm xong con này đã... kết quả ra bằng bao nhiu??/

_ 2 ah???

Nó thở phào nhẹ nhõm... công cuộc khai hóa tik phân coi bộ cũng đã có thành quả nhất định.... Vơ vội vã đống sách vở giấy bút được rải có nghệ thuật từ bàn học ra tận giuờng cẩn thận... Nó bay ba bậc cầu thang một bước... phóng vọt xuống dưới nhà... và mở cửa sốt sắng...

Gió bấc thổi hiu hiu... Khung cảnh vỉa hè trơ trọi khiến nó hụt hứng phát ngôn...

_ Bác đâu rồi???

Bác của nó là ông xe ôm... Rõ ràng sáng nay nó đã dặn bác chờ cho tới khi nó dạy xong... Mà bi h bác lại bay cùng cơn gió nào rồi???

_ Ông xe ôm hả??? Ổng ý mắc việc cần thiết nên đi trước rồi... Ổng bảo cậu tự kiếm xe mà đi...

Bà cụ lạch bạch từ trong nhà đi ra thông báo tin tức chả vui chút nào cho nó... Nó như muốn phát điên lên với chính mình... Phải mất bao lâu mới bắt được xe... mất bao lâu mới có taxi... quanh đây lại hok có bến xe bus... đừng nói nó phải cuốc bộ từ ga Hàng Cỏ lên tận Kinh Tế Quốc Dân chứ???

_ Lên đây em đèo... mau lên...

Lý đã ngồi trên con 82 và giơ chiếc mũ bảo hiểm màu nõn chuối cho nó... Nó mắt chữ A... mồm Chữ O đăm đăm ngó Ly... Kon bé cứ như chiếc phao cứu hộ duy nhất mà nó buộc phải dùng....

Không để phí thêm 1 s nào??? Nó phi người lên cái yên nhôm sắt quạch của kon xe 82... đầu ong ong với ý nghĩ phải tới trường ngay tức khắc... bất chấp hàng trăm ý nghĩ khác về chiếc xe nảy tưng tửng trên đường... Phi vô sân trường với kon 82 xập xệ cùng chiếc mũ màu bựa mì này là điều cuối cùng nó có thể tưởng tượng được trong 1 giấc mơ hoang đường....

-------------------------------------------------------------------

_ hặc... mày... mày...

Thằng Quân gập đôi người lại để cười... cười ... và cười....

_ Hết chưa... tao hok có time để ngắm mày mỉa mai tao đâu???

_ Nhưng mày... với kon 82.... Rõ ràng bà pháp Luật đã bảo nghỉ tiết đầu mà??? mày... tai mày để đâu vậy hả???

_ Vâng... tai kon kòn đang mải tìm kiếm tin nhắn từ kon bé BMW???

Thằng Quân đột ngột tạo vẻ mặt nghiêm túc để trả lời nó...

_ Vẫn còn bé BMW ah??? Tao tưởng mày với kô em 82 thành 1 cặp gòi chứ... dạo này mày kể về kon bé mất hết giọng giễu cợt...

_ Tao có vậy hả???

Nó sửng sốt 5s...

_ Chứ lại hok ah??? Bi h cứ kể về con bé là mắt mày bừng lên niềm iu thương...

_ Thôi đi... Thù con bé ý còn chưa hết đó... mác trai sành chơi xe sành của tao bay chưa....

_ Chưa nếu mai mày có được cô em BMW... Nói với tao kon bé 82 ý chỉ như bụi ngoài đường đi...

_ Thì nó vẫn thế mà...

Thằng Quân gật gù....

_ Được... coi như mày còn có lý trí....

_ Nhưng mà... hơn tuần gòi??? Vẫn chưa có tin tức gì từ bên kon Trang???

_ Uh hén...

Bỗng như có định mệnh sắp đặt... bé di động của nó rung bần bật... Như có linh tính mách bảo... Tim nó đập nhanh hơn hẳn khi mở máy... Tin nhắn kon Trang....

" Linh nó đồng ý gặp anh thứ 7 tuần này... 7h tại CIAO ánh nhé.... "

Thằng Quân hú điên loạn khi đọc xong tin nhắn

_ Yes!!! Mày thật tuyệt... Có BMW nhớ cho tao đi ké nhé... tao đảm bảo bịt mắt.... nhưng sao mày buồn vậy???

_ Sao lại là thứ 7... Tao có buổi học thêm...

Nó mếu máo...

7h... tại CIAO...

Quán với cái nét quen thuộc của nó... Nó vốn hok thik tụ tập trên CIAO bằng HIGHLAND... Nhưng dẫu sao cũng là ý kiến phái yếu... nên buộc phải theo... Đi hum nay hok đông lắm.... Chỉ có năm người thôi... Đáng lẽ danh sách dự kiến là kon số 4... Nhưng thằng Quân nằng nặc đòi đi theo để học tập trình cưa của nó... Ba người kòn lại là bé BMW, Con trang và thằng Tiến...

_ Uống gì chứ mày???

Thằng Tiến lè nhè cái giọng quen thuộc... đẩy xẹt cái thực đơn ra trước mặt nó... Tự giật mình ra khỏi đống công thức tích phân loằng ngoàng trong đầu ra... Nó lướt qua tờ thực đơn....

_ Cứ món mới nhất mà chơi ah mày... latte quất...

_ Ối quất á....

Kon Trang ồ lên ra vẻ ngạc nhiên thỏ con...

_ Anh Tiến nhà em kị quất lắm...

_ Ồ... em nhớ ah???

Kết thúc màn thắm thiết đó là cảnh thằng Tiến ôm chặt con Trang rồi chúng nó hôn nhau.... Thằng Quân liếm mép thèm thuồng... Không phải vì cốc bạc hà sữa đang nằm trên tay nó... mà là do cái cử động nhuần nhuyễn của môi và lưỡi của vợ chồng thằng Tiến...

Ngả người ra chiếc ghế êm ái với cảm giác nhàm chán không rõ lý do và thật khác thường... Tiếng nhạc Trịnh dặt dìu càng làm cái mood của nó tồi tệ hơn...

_ Anh không uống ư???

Nó ngẩng mặt lên nhìn bé BMW... Phải... cái bé làm nó điên đảo bởi kon xe của bé... Hôm nay bé đi BMW... đúng thế... kon xe làm cả cái thành phố này điên đảo theo... Nó đếm được trên dưới 3 người... hok nhìn cái xe của bọn nó... chớ kòn lại đứa đưa đấy... từ dân chơi tới dân đi bộ... từ LX, SH tới lò cò xe xích lô... từ trẻ em cụ già... gái trai gì cũng trố mắt ra như kon Hegwid... oh men... nó thấy vênh hơn được 1 chút...

Bản thân Linh - Bé BMW hôm nay cũng xinh lạ... Cầu kì với bộ mặt trát phấn dày quen thuộc... Mái tóc dài thẳng mượt ... Bộ váy barbie dễ thương... Cùng nụ cười kute nhất nhì Hà Nội... Giọng nói dịu dàng và cử chỉ từ tốn... Con bé rất lôi cuốn... Thật khác hẳn Ly... Ối giời... Sao kon bé nhà quê ấy chen chân vô óc nó được nhỉ... Có lẽ do nó nhẫn tâm bỏ buổi học với kon bé... Trong khi mai con bé đã thi cuối kì rồi... Cả một mảng tính diện tích và thể tích đường tròn xoay kon bé vẫn chưa thông... cái tâm nhà giáo của nó đang ngứa ngáy điên đảo lun...

_ Dạo này nghe nói anh đang làm gia sư...

_ Uh... Cũng tại bị cúp tiền ý mà... Còn em... học Phân Viện khoa PA thì chả thường đâu nhỉ???

_ Không... ăn may thôi anh...

_ Ăn may mà cũng lên làm thủ khoa cơ đấy??? Mà hôm nay em đẹp lắm...

Nó đã động tới những từ kì diệu... Cái bản vênh váo và sở khanh luôn được msi em đánh giá cao... Khen đẹp ngay từ lần meet đầu tiên luôn là sở trường của nó...

_ Anh quá khen...

Con bé đỏ mặt...

_ Trang nó nói anh rất mưu mô xảo trá... vậy mà em lại chẳng thấy vậy???

_ Em tin lời Trang Hả??? ặc...

_ này Linh... anh quên mất cái mẹt kon Trang này nó đang chình ình ở đây hả???

_ Hặc... thế em tin lời anh sao Trang???

..............................

Buổi nói chuyện tiếp tục với cả đống thứ rút ra được về Linh... và về nó... Nó đã biết nhà nàng nằm trong bán đảo Linh Đàm... Hơi xa trung tâm nhưng con BMW thì cũng chả là gì??? Nhà nàng to với một hồ bơi lớn... rộng thênh thang với một con số loằng ngoằng thật khó nhớ... Cao ba tầng... Có sân vườn to đẹp hẳn hoi... Cài thiết bị mở cổng lớn tự động... Bồn tắm mát xa... và ti tỉ những thứ khác... Quy hoạch lại một câu : Nàng rất giàu...

Còn Linh thì đặc biệt chú ý tới cái tên của nó... Sự tik cái tên luôn là đề tài gây cười với... Và Linh cũng chả ngoại lệ... Con bé lắc lư điên đảo sau từng câu nói nkhooi hài của nó... Nguy cơ kon bé rụng nó là 99,9%

_ Về trước nhé....

Nó khoát tay chào cả nhóm khi chuông đồng hồ điểm 10h 30 và khi đã lấy được số di động của nàng... Về trước sẽ khiến nàng tin nó hok có nhìu dụng ý khi tiếp cận nàng... Bình thản... từ từ... Nó chưa bao h để vuột kon mồi bằng nhưng chiêu ấy....

_ Cậu đi đâu???

Ông lái taxi hỏi ...

_ Ga Hàng Cỏ???

Nó đáp và sửng sốt vì cái bất thường của mình... Nó muốn về sớm cũng để hòng vớt tí kiến thức vô đầu kon bé gặm tay đang đợi... Nhưng có cái lý do vô hình nào đó kòn mạnh mẽ hơn thế... Thôi thúc nó....

.....................................

11h....

Căn nhà cổ đóng cửa kín mít và tối om... Con bé đã ngủ rồi ư??? Sao nó ngủ sớm vậy??/ Nó hok tính học thêm nữa ah??? mai nó có thi được hok???

Hàng loạt câu hỏi chất tầng lớp trong đầu nó...

_ Cậu xuống chứ???

_ Về Ngọc Khánh....

Ngả mình ra ghế sau??? Thui... mai là biết hết ý mà...

_ 6 điểm ah....

Linh nhìn tờ kiểm tra một tiết với vẻ biết lỗi... Sau khi Ly quăng bộp tờ giấy vô mẹt nó...

_ Đấy... thiếu mỗi bài tròn xoay là em 10 điểm òi??? Bik chưa... Hum đấy anh đi lang thang ở đâu hả???

_ Ờ... Chả.... ah... kon Milu nhà anh mới mất... kon em anh nó thương... cứ bắt anh phải chôn cất nó... Tang lễ mãi tới 11h mới kết thúc...

_ Tang lễ cho vật nuôi... anh quả là kon người nghĩa khí...

_ Quá khen rồi??? Thôi học bài đi nhanh lên...

Ly ưỡn ẹo khó chịu...

_ Em ứ đi... mệt lắm...

_ này... cũng tại em mải đưa anh đi ăn uống nên mới vậy đó...

_ Thì em đang cưa anh mà...

_ Gì đấy???

Nó suýt ngã ngửa từ cái ghế đang ngồi xuống đất???

_ Có gì đâu mà anh shock... em thik anh rồi???

Nó chưa nghe cái câu nhạy cảm ấy phát ra từ mồm 1 đứa kon gái với độ tỉnh bơ cao tới thế???

_ Đừng có đùa anh...

_ Nói thật mà ứ tin... cần hành động hok???

_ Hành động kỉu gì cũng ứ tin...

_ Thôi kệ anh... em đọc truyện chút... khoảng nửa tiếng nữa thề sẽ học hành tử tế....

Nói đoạn con bé quay phắt người vô giường... ngâm nga cuốn Ranma... Nó ngán ngẩm... đành quay ra ngắm phố phường qua cánh cửa sổ mối mọt...

Bỗng con di động rung liên hồi... chuông tin nhắn rõ kêu... " Linh ơi gái gọi " làm nó muốn độn thổ... Thằng quân coi bộ đã hết muốn sống... Ly im bặt... nhưng sự im lặng càng làm nó bức xúc hơn...

Nó mở tin khẽ khàng... Tin của Linh...

" Mai đi chơi tiếp anh nhé... Em vừa bị thừa vé suất tiệc đứng ở Daiwoo... Hai người thôi... anh hok ngại chứ??? "

Nó ngẫm nghĩ một lát rồi send lại...

" Mấy h??? "

Không để nó đợi lâu... tin lại típ tục về...

" Em sẽ đợi anh trước cổng Kinh Tế Quốc Dân - Rồi mình đi luôn "

" Được đấy - anh đang bận nhé "

Type nhanh tin cuối... nó send ngay... Đang tính ngắm đường típ thì Ly lên tiếng...

_ Gà của anh ah???

_ Gì chứ???

Nó hoảng hốt...

_ Bạn ... là bạn thôi???

_ Sao anh hoảng vậy??? em hok vặt đầu anh đâu mà sợ... học thôi...

nó thấy Ly quăng quyển truyện bức bối... rồi ngồi phịch xuống cái ghế bên cạnh....

_ Nè... cái câu vừa rồi... em đùa thật chứ???

_ Chiện em thik anh hả??? Vậy anh có thik em hok???

_ Anh... ơ...

_ Ngập ngừng là đang rung rinh... anh thik em rồi...

_ Cái gì... em chụp mũ quá đấy...

_ Thôi để time chứng minh nhé...

_ Là sao???

_ Rồi anh sẽ bik???

Ly cười bí ẩn...

Tối tại Daiwoo...

Ánh đèn vàng rực rỡ bên trong nhà ăn hắt ra bên ngoài hồ bơi thật lãng mạn... Tiếng vĩ cầm hòa với dương cầm thật ngọt ngào... Không khí ấm áp và nhưng món ăn tuyệt ngon làm người ta dễ mủi lòng... Tại góc đẹp nhất của nhà ăn... Bên cạnh cửa sỏ nhìn thẳng ra vòi phun nước hìng hai cô cậu bé đang kiss nhau... xung quanh là um lùm cây... Có hải đứa đang ngồi tán chuyện vui vẻ...

_ Thế rồi nó bốc đuôi ah... Xì khói... hục hặc và nằm... rồi khi dưng đang đứng nó bỗng nổi khùng lên... rồi lao vọt đi khi người ta gạt nhẹ tay ga...

Linh kết thúc câu chuyện bằng một vẻ mặt tức cười... Làm con bé BMW cười sằng sặc... Mì từ mồm nó rơi ra vài ba sợi... và Linh chun mũi..

_ Wao!!! Hình như em đang rất xúc động....

_ Không... em xin lỗi... nhưng...

Cười thêm một tràng trong chiếc khăn giấy... Kon bé lau vội vã đống mì vô duyên nó vừa phun ra... rồi ngồi xuống ghế... Hít một hơi như để bình tĩnh... rồi nói...

_ vậy anh thik Ly hả???

_ cái gì??? Sao lại vậy được...

Nó hoảng hốt... hai đứa con gái nói cùng 1 câu hỏi trong hai ngày liên tiếp với nó...

_ Em không biết... nhưng cái cách anh nói về Ly... cảm nhận về cô ấy... quả thực là rất hào hứng... Mà trong khi với em lại hok như vậy???

_ Đó chỉ vì con bé ấy kì quặc đúng không... Vô số thói quen và sở thik lạ lùng...

_ Em không chắc... nhưng đúng là em nghi ngờ khả năng anh đang cưa em???

_ Là sao???

Nó nhìn Linh chăm chú... kon bé đang muốn cái gì???

_ Anh khác những thằng con trai khác... Không phải về độ ăn chơi... mà là cách anh cưa em... Nó rất thờ ơ... như thể tâm anh đã bỏ nhưng lý trí anh không cho phép như vậy??? anh gượng mình...

Nó im lặng... Con bé đang nói cái quái gì vậy??? Nó đâu phải chuyên gia phân tích tâm lý của 1 thằng coi trai ... Rồi nó cười sằng sặc....

_ này... cứ cho là vậy đi??? Đó là lỗi do em... em chưa thu hút anh... nên dĩ nhiên tâm anh chưa thể để....

Nó chưa nói hết câu thì Linh nhỏm người qua bàn ăn... Hôn lên môi nó thật nhẹ... và giữ lại thêm vài giây nữa trong cái trạng thái ấy... rồi con bé rời nó... ngồi lại xuống ghế... Nhìn nghiêm khắc vô bộ mặt nhợt nhạt thiếu Oxy của nó...

_ vậy đã thu hút chưa???

_ Ờ....

Nó bặm môi... nhìn ra chỗ khác... tự cười một mình... Con bé thật láu lỉnh...

_ Chút chút đó....

_ Câu đó làm em vui...

Con bé thừa nhận...

_ Thôi... ăn tiếp đi anh... 9h em phải có mặt ở nhà rồi???

_ Anh tưởng mình còn lên Mega...

_ Lần trước anh bỏ em về trước đúng hok??? Chiêu hay đó.... Bây h em cũng sẽ hok đi với anh lâu... chút dư âm... hay chứ...

Nó cười gượng gạo... không ngờ kon bé BMW bắt bài nó thật tài???

----------------------------------

_ Lần sau anh tới đón em nhá..... hok thể để em đưa anh mãi về nhà thế này???

_ Vậy em quăng kon BMW này cho anh tới đón em nhá....

_ Hok phải vậy??? Chỉ là em đã hiểu rõ về anh... anh muốn chơi cách khác...

_ Coi xem??? vậy anh tính đón em bằng gì???

_ Anh có Tài xế xe Dream....

Linh bỗng ngửa mặt cười ha hả làm nó bối rối...

_ hay đó... vậy hẹn lần sau nhé...

Vẫy tay khiến lòng nó mênh mang... Linh nhấn ga và con xe lướt như bay vào khoảng không đầy ánh sáng đèn ... Nhìn hai chấm đỏ khuất dần trong đoạn đường... Lòng nó bâng khuâng... Dạo này số nó bị con gái mần ư??? Nó đã gây tội gì nhỉ???

Dù Linh có nói với bé Ly hàng triệu triệu lần là bé mà hok học hành tử tế thì năm nay ngồi xó mà nhổ tóc sâu cho bà... Nhưng bé vẫn kiên quyết lôi nó đi câu cá... kể cũng lạ thật... bé nài có cái tài nì nèo... Chỉ bị bé quay một lúc là nó đau đầu ***ng mặt như trúng bùa Lú... rồi cứ thế răm rắp nghe theo bé... Thế nên bi h nó mới ngơ ngơ ngác ngác... Không hiểu là câu ở đâu mà phải ra bên Hàn Quốc mà câu... Cái chỗ này ngoài bẩn chân và lây nấm lên thân thể thì có gì mà câu nhỉ??? Ngoại trừ kon bé mún câu nòng nọc...

Linh hay gọi cái chốn này là chốn vệ sinh công cộng hạng sang của bò... thề có chúa lần trước theo mí em ra đây tự sướng... nó thấy bác chăn bò dắt bò đi qua và bậy hai bãi đất rất tốt để bón rau xuống làn nước nhờ màu... ngay sau đó lại thấy hai đôi đi vẫy vùng chỗ ấy... Phước tổ cho chúng nó hok biết có cái gì vừa xảy ra ở đó...

_ Trông mặt anh như thể vừa trông thấy xác thối ý...

Ly nhăn mũi nhòm nó....

_ Ặc... nhòm cái mặt em ý... sắp die tới nơi rùi mà...???

_ ý anh nói em là xác thối hả???

_ Uh... cũng tương tự vậy??? Mà em hay ra đây lắm hả???

_ Không... cũng thỉnh thoảng... từ hồi còn nhỏ em hay tới đây đi câu với ông nội... Giờ ông mất rồi... bà lại hok có thú đi câu... Vậy nên em cũng chẳng di nữa... Anh phải thấy phước đức bà cố khi em đưa anh tới đây câu đấy???

_ Ờ hớ... anh ra đây thường mà???

_ Vậy hả??? Anh đi với mí em òi???

Tim nó nhảy vọt lên cần cổ mà hok cần có rung động điện từ... ý nghĩ đầu tiên trong đầu nso là phủ nhận???

_ Không... làm gì có em nào??? anh ra đây với bạn trai...

_ Bạn trai mà lãng mạn gớm... em nghe nói nơi này thành cái tên gì ó lãng mạn lắm mà... Nhật Bản... hay Hàn quốc gì đó... Hồi em tới với ông... nó chỉ đơn giản là đồng phân rải thôi???

_ hả???

_ Nhìu bò... lợn tới đây thải lắm... Thối um... anh thấy đó... vì vậy nên cỏ mới tốt thế chứ...

_ Vậy mà em và ông vẫn câu được sao???

_ Nơi nhìu phân là nơi cá lớn nhanh... anh học thuộc đi???

Nó cười sắp chết sặc... Trong khi con bé vẫn bình thản buông câu.... Ngồi gượng dậy và đằng hắng om sòm... Nó thấy Một con bé trong buổi chiều Hà Nội thơ mộng... Mái tóc bay bay theo làn gió... Nó nhận thấy ở Ly một vẻ đẹp đặc biệt... vẻ đẹp nó chưa từng nhìn thấy bao h...

_ Em thật đáng yêu???

Không chút bối rối trước những gì mình vừa nói... Nó nhìn Ly trân trối và con bé cũng quay lại nhìn nó... Rồi con bé bật cười...

_ Anh đùa em hả??? đừng có đùa...

và không hiểu ma xui quỉ khiến thế nào... Nó đưa tay lên mặt Ly... Và kéo mặt Ly vô mặt của nó... Hai đầu mũi **ng nhau... Nó nhìn Ly trong khoảnh khắc.... Đôi mắt của Ly ôm trọn tâm trí nó... và nó nhắm mắt lại...

Nó có thể cảm nhận được sự ngượng ngùng của Ly... nhưng rồi Ly cũng như nó... Chìm trong cái khoảnh khắc hoàng hôn ma quái ấy... Có lẽ tụi nó sẽ cứ ngồi với nhau như vậy??? nếu như tiếng điện thoại không vang lên...

Nó buông Ly ra... Ly quay mặt đi ngượng ngùng... Nó đến phát cuồng với cái máy... chưa bao h nó muốn quăng kon tít tít thân iu xuống hồ như lúc này??? và cũng chưua bao h nó mún chặt tay người gọi tới vậy, dù đó có là kon bé BMƯ...

" Alo!!! "

" Mày ah!!! "

Giọng thằng Quân hớn hở...

" Tao đang ở Hignland... lên đây chơi đi... vui lắm... Thằng Cường mới về nè... "

Nó sửng sốt vì tin hay ho ấy... thằng bạn thân iu bên Mỹ của nó vừa về???

" Nhưng tao??? "

" Coi bộ đem cả kon bé ấy tới đây cho tụi tao biết mặt đi... "

" Nhưng thằng Tiến có ở đấy hok??? "

" Không... có thằng Dũng... Duy... tao và chú em mới về thôi "

" vậy đợi chút nhé... và đừng có gọi nữa... "

Nó cụp máy nhanh ***ng... và quay sang Ly... Con bé có vẻ đến thở cũng hok dám nữa...

_ Đi với anh tới đây nhé...
Về Đầu Trang Go down
÷Bum Skull™
Bán căn tin A
Bán căn tin A
÷Bum Skull™


Đến từ : [Rừng Thyn Nhyn Cim Sỡ Thú B6 =)* ]
Tổng số bài gửi : 116
Join date : 06/09/2011
Age : 28

[ A chọn cái nào , BMW hay 82 =X* ] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ A chọn cái nào , BMW hay 82 =X* ]   [ A chọn cái nào , BMW hay 82 =X* ] I_icon_minitimeMon Sep 19, 2011 9:33 am

Highland Nhà Hát Lớn...

Con 82 phóng vùn vụt vô sân khiến một số ánh mắt tình cờ ngoái nhìn và trề mồm vì tính chất " style " " sành " " tuyệt hảo " của kon xe...

Xuống xe một cách vội vàng... Ly trượt chân ngã xuống... Linh cũng vội vàng đỡ Ly không kém... May mà không ngã... Ly hơi cứng người khi nó đỡ con bé lên... Mặt Ly có cái gì đó không chối cãi được là ngượng hết biết... Nó tành mồm... Cũng tại cái mồm này đây???

Xe 82 không có chỗ để mũ... Ông trông xe thần kinh nhất quyết không cho chúng nó để nhờ cái mũ... Vậy là tụi nó lại phải lếch thếch mang hai cái mũ cồng kềnh vào Highland... Bản thân nó thì ghét cái mũ... ghét cả cái chính sách kì quặc của mấy ông bắt đội mũ... Nếu không có mũ chắc Ly với nó đã gần nhau lắm...

_ Linh... đây nè mày... đây... đây???

Thằng Quân rối rít vẫy chúng nó thật lực... Người thằng bé cứ nghiêng ngả theo từng cái vẫy khiến nó liên tưởng tới cái emo nghiêng ngả trong YM...

Hôm nay highland vắng một cách kì lạ... Linh mỉm cười với ba thằng bạn... rồi kéo tay Ly cùng ngồi xuống... Vẻ mặt con bé lúng túng khác thường... Nó đang ngượng chăng... Nó vừa ngồi xuống... thằng Duy có ý kiến ngay...

_ Vậy ra đây là bồ mới của mày... tao không ngờ đó... nghe thằng quân nói tao tưởng...

Thằng Duy nói kèm theo một cái nhìn *** mói khắp người Ly...Linh quay ra lườm thằng Quân không thương tiếc... Thằng này đang nhìn nó với Ly với vẻ không tin được cực thật thà???

_ Không phải... bồ gì??? Tao đang off???

_ Off á???

Thằng Cường thốt lên ngạc nhiên...

_ Mày không đùa chứ Linh... đa tình như mày mà off ah???

_ Làm gì có chuyện đó... Nó hẫng tay trên bé BMW của tao mà???

Thằng Duy hậm hực thấy rõ... hôm đấy thằng bé cũng đi dự sinh nhật con Trang... và bị Linh hớt tay trên số của Linh???

_ Đừng khó chịu vậy chứ...

Cường lên tiếng trấn an Duy....

_ Hội mình 5 đứa thì có thằng nào trên cơ nó đâu??? Mà baby này là ai thế???

Linh thấy ngượng cả mặt... Tụi này nói rõ vô tư... chả để ý gì đến tâm trạng con bé ngồi cạnh nó bây h... Nó nói một lèo... thấy cáu kinh...

_ Học sinh của tao... lớp 12... liệu đường mà ăn nói đấy biết chưa...

_ Tao nhìn thì thấy không phải vậy??? Mày nói thật đi... Mày đi với kon bé trong khi đang cưa Linh là sao???

Thằng Duy tiếp tục bật nó không thương tiếc... Hai thằng kia thì trố mắt coi màn hay...

_ Chả liên quan gì tới mày...

Nó bực bội...

_ Không là sao??? Khi mày đã quét em ý của tao... Tao sẽ bảo với cái Trang... mày đợi đấy...

_ Mày cứ mách đi... Tao chả thik kon bé này chút nào... tao phải kèm nó nên tao đưa nó đi... vậy thôi???

Nó sững người ngay sau khi nói ra câu đó.... Tai nó đỏ bừng... mặt nó thì đỏ như gấc... Nó cảm nhận được cái nhìn kinh khủng toát ra từ Ly... Nhanh không thể tưởng được... Con bé đứng dậy... Hất cả ly nước vô mặt nó...

_ Anh bị sa thải...

Nó ngước nhìn con bé một cách khó khăn... KOn bé không khóc nhưng giận dữ thì vô đối... Ly nhìn qua ba đưa kia... Nói sẵng giọng...

_ Còn các anh nữa... kon gái là kon người ... không phải đồ chơi cho các anh giành giật... tôi nhịn đủ rồi...

Và con bé quay gót đi thẳng... để lại nỗi bàng hoàng cho ba thằng... và sự hối hận trong nó...

Hà Nội ấm lên sau đợt rét lịch sử...

Nắng hửng lên trên từng con đường... Nồng nàn Hà Nội thênh thang khắp các phố phường... Mọi thứ thật tuyệt với ai nhưng với Linh thì không??? Nó vừa bị xạc cho một trận khi đã bị sa thải... và dĩ nhiên... hok được nhận xu nào ngoài 100k má nó tình thương cho dùng tới hết tháng 4... Riêng kiểu này thì cầm chắc ngồi xe ôm cũng hết... Huống chi ăn uống chơi bời... Chẳng lẽ lại xe đạp ơi??? Con đường duy nhất của thằng bé tội nghiệp lúc này đúng là bé Linh...

Nhưng Linh lại không thik thế... Dạo này nó rơi vào một tâm trạng chán nản khác thường... Nguyên nhân là vì con gái như thường lệ... Nhưng lại theo xu hương khác mọi khi... Lần đầu tiên... Nó thấy hối hận khi đã xử sự không phải với một đứa con gái...

Bởi vậy nên Linh lầm lì hẳn... Con di động còn có 2k cũng chẳng buồn nạp... Tối ngày nằm trên giường nghe nhạc... Tới trường thì chăm chú chép bài và suy nghĩ nhiều thứ... Biểu hiện của nó làm thằng Quân lo lắng...

_ Mày làm tao lo đấy... Hay mày bị ung thư... những người có tiềm năng ung thư thường có biểu hiện trầm cảm ah mày...

Chả buồn ý kiến trước cái lời lẽ vớ vẩn của thằng bạn thân... Nó xoay ra tìm hiểu cách lắp ráp cái bút bi....

_ Ah... mà Con bé Ly đó ý... thằng Duy nó cứ nằng nặc với tao là rõ ràng gặp nó ở đâu đó rồi...

Hai cái tên có ý nghĩa đập vô màng nhĩ của Linh khiến nó thoát khỏi trạng thái lờ đờ... mở to mắt ngó thằng Quân... Đã ba ngày nay nó chưa nghe người nào gọi tên Ly...

_ Mày nói Ly làm sao???

_ Thì thằng Quân bảo mặt con bé quen quen...

Thằng Quân nói một đằng còn nó nghĩ một nẻo... đúng... phải nói rõ với con bé coi thế nào thì tâm trạng nó có lẽ mới khá khẩm lên đôi chút được??? Sao nó không nghĩ ra sớm nhỉ??? Hay vì đó là cái việc từ xưa tới h nó chưa làm... Đi giải thik sự lăng nhăng của nó với một đứa con gái...

Đứng bật dậy làm ông thầy đánh rơi cả kính ... Nó lao ra khỏi phòng học mà không cần quan tâm mình để bao nhiêu đồ ở lại... Chạy một mạch... cái cổng lớn như càng gần với nó.... Chim cú một nỗi h này không có xe ôm... Ôm đầu và vò tóc một cách sốt ruột... Linh nhìn lên con đường đông đúc xe cộ phía trước... cân nhắc con đường từ Giải Phóng lên Trần Hưng đạo... Bây h là buổi chiều... Con bé đang ở nhà... Không phải bây h thì sẽ không bao h nó có can đảm làm việc này cả... Vậy là nó bước đi trên vỉa hè chật hẹp??? Bước chân nó càng lúc càng nhanh... và chuyển thành những bước chạy dài... Nó thấy mệt với đống mồ hôi mẹ mồ hôi con toát ra rũ rượi... Bây h nó hiểu Bi cảm thấy mệt như thế nào??? Nhưng hy vọng gặp được một ông xe ôm trên đường chạy luôn thôi thúc nó chạy tiếp... Nhưng thực tế là chả có ông nào??? nhưng xe bus thì có.... Phi thân lên một chiếc xe đi thẳng lên ga hàng cỏ... Nó luống cuống vừa lục ví trả tiền vừa thở hồng hộc... Tờ 100k bay veo veo xuống cuối xe khi nó bối rối lục lọi... Chẹp miệng và lao xuống dưới mò mẫm tờ tiền duy nhất nó có... Nó bị lỡ mất một bến nữa.... Thêm thời gian thối tiền... Nó lỡ thêm 1 bên nữa... Tới khi xuống được bến thứ ba... nó đau khổ nhận ra mình đã cách nơi cần xuống quá xa... Vậy là nó lại chạy... chạy mãi... chạy mãi.... mãi cho tới khi trong tầm mắt nó là đống hàng tạp hóa cổ lỗ và căn nhà cũ kĩ...

Linh đứng ngay trước căn nhà với tâm trạng nặng nề xao xuyến cùng thân hình tàn tạ... Nó buông thõng hai tay và thở hồng hộc... Đưa tay vuốt đống mồ hôi nhễ nhại... Nó chỉnh lại đống quần áo xộc xệch... Việc khiến trông nó coi được một chút cũng tốn tới hàng chục phút chứ chẳng ít... Thở một hơi nhẹ nhàng... Nó bước lại bên cánh cửa... mạnh dạn bấm chuống...

Tiếng dép loẹt quẹt vang lên sốt ruột... chỉ một lát sau... cánh cửa mở ra... và bà cụ ngó ra ngoài???

_ Cậu tìm gì???

Nó cố gắng lễ phép hết mức...

_ Cháu chào bà... bà cho cháu gặp Linh...

Nhìn nó một lúc... bà chậm rãi...

_ Kon bé tự tử rồi... về đi???

_ Cái gì ạ???

Linh trợn tròn mắt... nhưng bà cụ đã sập cửa trước mặt nó... Nó không thể tin nổi... bà vừa nói cái quái gì vậy???

Giờ quân sự nhàm chán với đống máy móc và dụng cụ chiến tranh...

Ông thầy của tụi nó có cái kiểu đầu hói kì quặc và đang cất giọng kì quặc giảng một bài vô lý...

Còn thằng Quân thì đang lo cho đứa bạn chí thân một cách nghiêm túc nhất có thể..

Chưa bao giờ nó thấy thằng Linh tàn tạ như lúc này... Mặt thằng bé lún phún râu ria... Quần áo không khác gì bọn sửa xe ngoài đường... Cái áo sơ mi được mặc cẩu thả... cái quần xộc xệch và cổ lỗ... Cùng mái tóc " em mới chạy xe tới hả ??? " Không được chăm sóc.... Chuyện gì đã xảy ra???

Quân hỏi như vậy với thằng bạn... và được đáp lại bởi một ánh mắt lờ đờ mọng nước...

_ Tao giết người ah mày???

_ Cái gì???

Quân tỏ ra shock cực độ...

..............................................

_ Vớ vẩn...

Cái cảm giác hoảng loạn khi nghe thằng Linh giết người của thằng Quân bị dập ngay sau khi câu chuyện của nó kết thúc...

_ Có mỗi vậy??? Nào giờ mày cho rơi bao con rồi mà có ai thèm chết vì mày đâu???

_ Thế lí do gì mà bà cụ biểu thế...

Thằng Quân bày ra một bộ mặt học giả...

_ Theo tao chắc tại Ly nó không muốn gặp mày... mà đúng... sao mày như phát rồ lên bởi con bé ấy thế.. Tao thật sự không nhận ra mày nữa rồi... Mày thik nó hả???

_ Tao không biết...

Linh uể oải đáp...

_ Mày hok thể không biết... thế còn bé Linh thì sao??? Kon BMW tuyệt vời nữa...

Linh không trả lời và thằng Quân không dám hỏi... đã nhiều lần thằng Quân suýt bị chảy máu mồm chỉ vì tội chọc thằng Linh không đúng thời điểm... Bỗng bất thình lình... Tiếng điện thoại ý ới reo lên từ máy của Linh... Tiếng điện thoại vang khắp phòng và ông thầy Quân sự nheo cặp mắt lồi đầy hăm dọa tìm kiếm nơi âm thanh phát ra...

_ mày... di động???

Quân giục vội vàng... nhưng có vẻ thằng Linh không để ý gì hết lúc này??? Ông thầy đang tiến tới gần... và Quân đành thọc mạnh tay vô túi quần của Linh ... lúc đó Linh mói sực tỉnh... Nhìn thằng Quân trân trối... rồi nó bối rối tắt điện thoại khi nhận rõ được tình thế lúc ấy... Một tin nhắn mới... Nó mới ngó được có thế... Vội vã nhét trả điện thoại vô túi... Linh quay ra đối mặt với ông thầy???

_ Tôi đã nói gì nhỉ???

Ông thầy nhấn mạnh từng chữ tức giận???

_ Em xin lỗi... chắc chắn là sẽ không như vậy lần nữa...

Linh nhìn ông thầy với ánh mắt nai vàng ngơ ngác nhất có thể... Im lặng gờm gờm nhìn Linh một lúc... Rồi ông thầy quay lưng đi lên bục giảng...

_ mày làm tao suýt thăng đấy...

Thằng Quân vừa vuốt ngực vừa thở hồng hộc... Trong khi Linh lục tục mở tin nhắn/...

_ Mà ai nhắn vậy???

_ BMW... Nó hẹn tao tối nay đi chơi với hội bạn... Bến Hàn Quốc...

Linh ngẩng mặt lên nhìn trần nhà... ôi... cái bến kỉ niệm...

Đêm 15 - rằm tháng giêng...

Trăng tròn vạnh vạnh và tỏa một thứ ánh sáng đặc trưng... thuần khiết.... cả bên Hàn Quốc sáng rực trong ánh trăng... Mặt nước phản chiếu ánh trăng lung linh huyền ảo... Từng đợt sóng nhẹ cập bến và tỏa ra thứ khí mát mẻ... Hương cỏ dại phảng phất thật dễ chịu... Hàng cỏ lau trắng muốt chập chờn trong bóng tối...

Đúng là đêm trăng tình yêu...

Linh thầm nghĩ khi ngồi sát mép nước... sau nó là cả một đống đuốc rực sáng... Lũ bạn đang hò hét í ới... Bóng những đôi đang ôm nhau đổ dài trên vạt đất sáng ánh lửa... Tất cả đều tỏ ra vui vẻ... ngoại trừ nó... Nếu hôm nay... không vì bị thằng Quân dụ mãi... Nó cũng sẽ chẳng cố tút lại vẻ đẹp chai để đi buổi hôm nay...

_ Anh đang suy nghĩ ah???

Giọng con gái nhẹ nhàng vang lên ngay bên cạnh Linh... Quay lại hờ hứng để nhận ra đó là bé BMW... Linh ậm ừ cho qua chuyện???

_ Hôm nay anh khác lắm...

_ Vậy ư???

_ Uh...

Bé Linh bước tới gần nó hơn... Nhìn nó một lúc... rồi ngồi xuống cạnh nó... ngả đầu vào vai nó...

_ Dễ chịu quá...

Con bé nói... và nó thì cứ như tượng thạch cao... Im lặng... Con gái làm vậy với nó nhiều rồi... Một biểu hiện : Em thik anh rất quen thuộc...

Y như nó nghĩ... thêm được vài phút thì bé BMW ngồi thẳng dậy nói với nó...

_ Em thik anh....

Nó quay ra phía con bé nhìn trân trối... Ước mơ của nó thành hiện thực rồi này??? Ước mơ có một con BMW để oai với lũ bạn... bé Linh sát gần ngay nó... Và trong phút chốc... bé đặt đôi môi mềm mọng của bé lên trên môi nó... Chỉ trong phút giây này thôi... một cái gật đầu??? và mọi thứ sẽ tuyệt vời??? Bỗng nhiên... buổi chiều hoàng hôn bừng sáng trong mắt nó... và cảm giác một nụ hôn bối rối lại sống dậy trong nó... Rất thực... che mờ hết mọi thứ trong hiện tại... khiến nó bồi hồi, mơ màng, xúc động...

_ Anh xin lỗi...

Nó nói mà hok có chút lý trí nào trong lời nói... LInh buông nó ra... và nhìn nó với vẻ mặt bối rối...

_ Tại sao???

_ Anh không thể...

Nó nói nghiêm túc... và nó đứng dậy nhanh ***ng... không thể mất một phút nào nữa ngồi lại đây... Nơi mà mong ước cách đây không lâu của nó vừa kết thúc... kết thúc bỏi chính nó... Nó đã thay đổi... thay đổi nhiều quá... Mọi thứ nó coi trọng trước đây giờ đã không còn quan trọng nữa... Nó đã nhận ra... cái gì quan trọng nhất???

_ Anh làm tốt lắm...

Bé BMW nói... và nó quay lại???

_ Nghĩa là sao???

_ Không có gì??? Rồi anh sẽ biết???

Nở một nụ cười hiền lành làm nó bối rối... Bé Linh mau ***ng quay lại với hội vui... Trong khi nó băn khoăn về những điều bé nói...

Trời bắt đầu rét trở lại... bắt đầu từ những màn mưa phùn nhẹ nhàng... khiến người ta mặc áo mưa cũng hok được mà cởi áo mưa cũng hok xong....

Đường bẩn hơn mọi ngày gấp chục lần với vẻ nhơm nhớp bẩn thỉu... Trời mau ***ng chuyển sang nồm... cái gì cũng mang vẻ ẩm ướt đặc trưng trong mùa ướt át này???

Linh nằm thu lu trên giường... Máy vi tính vẫn chậm rãi chơi bản Bleeding Love... Đầu nó ong ong toàn suy nghĩ... Nghĩ về mọi thứ... về Ly, về câu nói lấp lửng của Linh... về việc đã 1 tuần rồi nó chưa gặp được Ly... Giống như quân... nó hok nghĩ kon bé lại làm cái điều dại dột như thế... Chỉ là Ly chưa muốn gặp nó... Chưa muốn mà thôi... Lòng Linh ẩm ướt như trời nồm vậy...

" Reng!!!! "

Tiếng chuông điện thoại kéo dài làm bản nhạc bỗng vô duyên tới lạ... Với tay cầm máy với vẻ ngán ngẩm... Linh nói mệt mỏi...

" Alo!!! "

-----------------------------------------

Cầu thê húc một ngày ảm đạm... Cái cầu đỏ ***t thường ngày sao hôm nay bỗng hóa màu đỏ sậm... Dòng người đông đúc và đủ thể loại đi trên cầu... Tây có, ta có, người già có, trẻ nhỏ cũng có... Những hàng liễu rủ bóng xa xa trên mặt hồ... Tháp rùa vẫn cổ kính như nó vốn như vậy... Mặt nước lao xao trong làn mưa...

Linh siết chặt hơn nữa chiếc áo budong đẫm nước mưa... Ngay khi nhận được điện thoại của Ly... hẹn nó 3h chiều trên cầu Thê Húc... Nó đã phóng như bay tới đây mà không chút màng gì tới lũ bùn tung tóe trên chiếc áo cam sậm nó đang mặc... Nhìn đồng hồ... bây h là 3h 15... vẫn chưa thấy bóng Ly đâu... Dù mắt nó đã căng hết ra mà nhìn... Nhưng chả có con bé nào như Ly cả... Thì cũng có một con bé... Nó đứng cách Linh không xa... Con bé đi giày bốt cao... quần jean mài nhét trong giày... Tóc nó bồng bềnh xoăn... Đội mũ nồi khá một... mặc một cái áo khoác bà chửa mà tụi con gái h đang thik... Che đầu bằng cái ô in hình gấu Pooh...

Nhất định đó không phải Ly của nó... Ly lôi thôi nhếch nhác... Luôn thik tết tóc hai bên và mặc những bộ quần áo giản dị tới ngố... Chẹp miệng... Nó quay ra ngắm lũ cá bơi ngoi ngóp dưới hồ...

Mưa rơi nặng hạt hơn một chút... Cái đầu của Linh bắt đầu ướt đẫm... Lượng người trên cầu thưa dần... LInh vẫn đảo mắt nhìn quanh... chẳng lẽ Ly tính bỏ bom nó....

Bỗng cái đầu nhạy cảm của nó cảm nhận rằng mưa đã ngớt... Nó ngẩng mặt lên... và thấy cái ô in hình gấu Pooh... Nhìn xuống... Nó nhận ra Ly...

_ Em....

Linh thốt ra một tiếng ngỡ ngàng sau nhiều giây cấm khẩu... Ly vẫn nhìn nó đăm đăm... lâu lắm tụi nó không gặp nhau... Đưa tay đặt vô túi áo budong của nó và nhìn ra hồ... Ly chậm rãi...

_ Anh không nhận ra em??? Đúng thôi...

_ Ơ... nhưng...

Linh lắp bắp... mắt không sao rời khỏi Ly được... Con bé làm sao thế này??? Sao bỗng dưng nó biến thành một quí cô sành điệu...

_ Đừng có mất công thắc mắc... nghe em giải thik???

Nó gật đầu lia lịa... mà chả bik Ly có thấy không... vì con bé vẫn nhìn cái tháp Rùa như muốn thôi miên nó...

_ Anh và em từ bé đã biết nhau ... biết không???

_ Hả???

Linh tròn mắt... chuyện gì thế này???

_ Bố anh nhận em làm con dâu... Mấy đợt em tới nhà anh và anh toàn giật tóc em...

_ Có chuyện đó hả???

Mắt Linh trố lồi... trông nó h hẳn kìa lắm...

_ Uh... đó là chuyện quá khứ... chắc anh quên... nhưng chuyện gần đây thì chắc anh nhớ... Hôm sinh nhật Trang... anh gặp một con bé lái BMW... và anh đã tính cưa con bé ấy... và con bé ấy... nó tên Linh... và nó là bạn thân của em???

_ Hả???

Cái này thì quá shock với Linh... thì ra tụi nó câu giơ với nhau trước... Ly vẫn đều đều nói tiếp...

_ Cái cách anh tán gái hôm ấy thật là khó coi... Có thể anh hok nhận ra em... nhưng em nhận ra anh ngay tức thì... nhờ cái nốt ruồi kia...

Ly chỉ vào cái nôt ruồi sau tai nó... rồi nói...

_ Vậy là em tính cho anh một trận... cho anh chừa cái thói cứ thấy xe đẹp là tít mắt lên... Cái trò thử thách của con Trang... Là do em bày ra... em bảo nó là khi nào anh hok còn nhắn tin hạch sách nó về tin tức của cái Linh... thì mới cho ánh liên lạc với cái Linh....

Ly quay ra nhìn nó...

_ Chỉ vậy thôi???

_ CHỉ vậy???

Linh ồ lên...

_ Em lừa anh... cái vỏ ấy... vỏ một con bé lôi thôi ấy... cái con bé đi 82 ấy... đâu phải là em hả???

_ Ai bảo anh đó là vỏ... đó là chính em... khi em ở nhà... em hay mặc như vậy??? Em cũng thik gặm móng tay... Như vầy nè ....

Ly chỉ vào quần áo nó đang mặc...

_ Chỉ khi nào đi chơi với bạn bè... em mới tử tế vậy thôi... Nhưng... đúng là em hok ở căn nhà tại trần hưng đạo đó... Đó là căn nhà nơi em sinh ra... h em chuyển tới nơi khác... nhưng bà em thì vẫn ở đó... và... em là sinh viên năm nhất trường Ngoại Thương... chứ hok học lớp 12... em chỉ lừa anh có vậy mà thôi???

Ly nghieng đầu... rồi nó lại cho tay lên mồm...

_ Vậy tại sao em lại nói tất cả với anh... sao không giấu kín đi...

_ Vì em biết anh đã thay đổi... Linh đã kể với em tất cả biểu hiện của anh hôm đó... Con bé nói nếu không có thằng Quang thì nó đã thik anh rồi???

_ LInh có người yêu á....

_ Đúng vậy??? Thế em mới hok lo nó giật mất anh chứ???

_ Giật mất???

_ Uh... em thik anh... và muốn cưa anh... câu đấy là thật...

Linh nhìn Ly chăm chú... Hóa ra trời nồm cũng hok tới nỗi tệ lắm... Linh bật cười... cười sằng sặc... cười một lúc lâu khi Ly cứ nhìn nó ngạc nhiên... Một lúc sau... Linh thôi cười... và nhìn Ly chăm chú...

_ Em có được anh rồi đấy....

Ly bặm môi cố giấu một nụ cười... Rồi con bé ôm chầm lấy Linh....

_ Còn điều này nữa... em giấu anh... Cái Linh là con ông lái xe của bố em... nên thật sự con BMW ấy là cửa nhà em... Thế bây h anh thik đi gì... BMW hay 82....

............................

Mưa rơi lất phất... Phủ bóng 1 đứa con trai và 1 đưa con gái đang ôm nhau dưới cái ô in hình gấu Pooh...

8/3....

_ Đứng hẳn lên mà đạp... anh ngố vật... nhìn em này....

Linh bị Ly hất ra ngoài... Tụi nó đang ở trên đường Hàng Bài và vừa mới coi phim xong... Con 82 lại phành phạch phành phạch không thèm đi tiếp... buộc tụi nó phải dựng xe giữa lòng đường... rất nhiều ánh mắt từ những chiếc xe khác dòm tụi nó tức tối khi bị tụi nó cản lối....

Thấy Ly toát mồ hôi để đạp cho xe nổ... Linh rút quả khăn Klennes... Lau mặt cho con bé.... 1 cái... 10 cái... rồi 20 cái đạp mà chiếc xe vẫn ì ra không chịu di chuyển...

_ Em bó tay....

Ly ra khỏi xe... ngồi xổm xốm với vẻ mặt cau có... đáng lẽ phải đi BMW...

Linh mỉm cười.... đưa tay kéo Ly đúng dậy... nắm chặt hai vai kon bé... nhìn thật sâu vào mắt nó...

_ Là anh chọn 82 mà.....

Ly nhoẻn cười...

_ Anh cũng có mắt chọn nhỉ???/

Và tụi nó sát gần nhau hơn... giữa dòng xe sáng đèn... giữa không khí ấm áp tháng 3... giữa bóng bay... hoa... và mọi thứ thật lãng mạn....

Nguồn: Note
Về Đầu Trang Go down
 
[ A chọn cái nào , BMW hay 82 =X* ]
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [ Chòm sao nào là khắc tinh cũa bạn =D* ]
» [ Làm zòng tey từ chỉ vs dây thừng.. ứa nào làm cko tao yz =))* ]

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
B6 - Thpt Tây Ninh :: GIẢI TRÍ :: TEEN STORY-
Chuyển đến