Mở bài:
-Giới thiệu hình tượng ng phụ nữ trong văn học nói chung.
-Cảm hứng về ng phụ nữ trong tự tình,của HXH và thương vợ của trần tế xương.
Thân bài:
-Thời đại hoàn cảnh,nội dung cơ bản trong thơ của 2 tác giả trên.
-Ng phụ nữ VN thời xưa đẹp ng và đẹp nết:
" Đau đớn thay thân phận đàn bà
Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung "
***Họ là những người phụ nữ có tài có sắc( thân em vừa trắng lại vừa tròn, trơ cái hồng nhan với nước non), có phẩm chất cao đẹp như bà Tú tông Thương vợ của Tú Xương( Quanh năm buôn bán ở mom sông _ Nuôi đủ năm con với một chồng).
2. tuy vậy nhưng thân phận của những người phụ nữ này lại vô cùng nhỏ bé, cuộc đời của họ long đong lận đận. Họ phải sống trong một chế độ xã hội phong kiến lạc hậu, trọng nam khinh nữ, người phụ nứ không có chỗ đứng và địa vị trong xã hội vì vậy mà những người phụ nữ có tài nhưHXH thường không được coi trong đồng thời việc làm của một người vợ thường ít được người chồng cảm thông dù cho quanh năm lam lũ vất vả nuôi chồng nuôi con chăm sóc cho gia đình luôn được yên ấm dù mình có phải chịu thiệt thòi
từ đó ta cũng thấy được bản lĩnh của người phụ nữ xưa. Đối với HXH thì đó chính là bà đã dám thách thức tất cả mọi thứ, cả trời đất, cả thiên nhiên và cả với chính duyên phận của mình cũng như bà dám thể hiện quan điểm của mình thông qua những vần thơ đầy tính nghệ thuật này...Trong khi đó, Bà Tú lại lài một người mẹ hiền, một người vợ đảm. Vì chồng vì con, bà sẵn sàng làm thay cả việc nặng nhọc mà đáng ra người đàn ông phải là người gánh vác, bà phải làm việc trong hoàn cảnh đầy khó khăn, cực khổ, phải làm dưới một điều kiện bấp bênh (mom sông) cà phải " eo xèo mặt nước " buổi đò đông. Bà như con cò trong ca dao, lam lũ vất vả bươn trải để nuôi chồng nuôi con....
+Tảo tần,chung thủy,son sắt:Bà tú,chịu thương chịu khó,tảo tần,''quanh năm buôn bán'' nuôi chồng nuôi con,thủy chung son sắt.
*hình ảnh "con cò" trong "thương vợ" tảo tần chăm lo cho "5 con với 1 chồng" cũng chính là hình ảnh con cò lận đận với bốn bề nước non
+ Ng phụ nữ chịu n` thiệt thòi,gian nan,vất vả,''hông nhan bạc phận'':
Trong tự tình:thân phận bẽ bàng,cô độc,tình duyên lận đận,hạnh phúc mong manh.
***“
HXH dù là 1 người đàn bà tài sắc vẹn toàn nhưng lại ko được hưởng hạnh phúc trọn vẹn. Để rồi trong đêm vắng, bà lắng nghe tiếng trống canh và tủi phận mình.
-Nửa đêm là thời gian sum họp vợ chồng, là thời điểm của hạnh phúc lứa đôi. Vậy mà lại có 1 ng` phụ nữ đã không ngủ được vì thiếu vắng 1 điều gì đó, vì tâm trạng đang mang nặng một nỗi niềm. Tiếng trống canh âm vang từ xa vọng lại như đang thúc giục thời gian qua mau, gọi đến 1 điều vô cùng đáng sợ đối với 1 ng` đàn bà vẫn còn thân đơn gối chiếc: tuổi già. Tuổi già càng đến gần nghĩa là hi vọng càng tuột xa, mọi mong mỏi, khát khao càng trở nên vô vọng. Tiếng trống dồn dập cứ xoáy vào tâm can tác giả, nó âm vang, trong tâm tưởng, âm vang trong suy nghĩ, ko tài nào dứt ra được. Dồn dập, hối hả, tiếng trống không chỉ bao trùm lên không gian mà còn lên cả thời gian nữa, và ta tự hỏi, đêy có thật là tiếng trống hiện hữu trong đời sống thực tại hay phải chăng đó là tiếng trống cất lên từ tấm lòng thổn thức của tác giả, tiếng trống ám ảnh về 1 bi kịch đang ngày đến gần hơn với bà.....
***Ở đây còn có chi tiết HXH uống rượu 1 mình trong đêm. Các bạn có thể liên tưởng tới hình ảnh của nàng Kiều:
" Khi tỉnh rượu, lúc tàn canh
Giật mình mình lại thương mình xót xa."
Trong thương vợ: lam lũ,vất vả, "Có chồng hờ hững cũng như không"
Hình ảnh "thân cò khi quảng vắng" đã đêm đến cho người đọc nhiều liên tưởng xúc động qua ca dao
Con cò lặn lội bờ sông
Ghánh gạo nuôi chồng nước mắt nỉ non
Hoặc: con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao.
Khi màn đêm buông xuống thì tất cả đã vào giấc ngủ say mê sau một ngày lao động mệt mỏi thì cò còn phải mò mẫm trong đêm tối để kiếm ăn (khai triển ý ....)
Câu thơ " Lặn lội thân cò khi quảng vắng. Eo sèo mặt nước buổi đò đông" gợi cảnh chen chúc ,bươn bả trên sông nước của những người buôn bán nhỏ.Sự cạnh tranh chưa đến mức sát phạt nhau nhưng cũng không thiếu lời qua tiếng lại .Buổi đò đông đâu phải là ít lo âu ,nguy hiểm hơn khi quãng vắng.Trong ca dao ,người men\j từng dặn con : Con oi nhơ lấy câu này / Sông sâu chớ lội , đò đầy chớ qua. “Buổi đò đông” không chỉ có những lời phàn nàn ,mè nheo , cau gắt , những sự chen lán xô đẩy mà còn chứa đầy bất trắc hiểm nguy .Hai câu thực đối nhau về ngữ ( khi quãng vắng đối với buổi đò đông ) nhưng lại thừa tiếp nhau về ý để làm nổi bật sự vất vả gian truân của bà Tú: đã vất vả , đơn chiếc ,lại thêm sự bươn bả trong hoàn cảnh chen chúc làm ăn .....
****NHƯNG:
- Người phụ nữ gặp nhiều đau khổ, bất hạnh nhưng họ vẫn thể hiện khát vọng sống mãnh liệt (Xiên ngang mặt đất rêu từng đám/ đâm toạc chân mây đá mấy hòn -> Xiên, đâm: những động từ mạnh-> sức phản kháng mãnh liệt, đảo ngữ -> Nhấn mạnh khát vọng bung tỏa, muốn thể hiện bản lĩnh cá nhân. Điều này thể hiện rất nhiều trong thơ HXH).
Viết về ng phụ nữ vớ mối đồng cảm sâu sắc là 1 biểu hiện của tinh thần nhân đạo.
* Liên hệ với người phụ nữ ngày nay: được bình đẳng, hạnh phúc nhưng không ít người còn trở thành nạn nhân của nạn bạo hành (bị hành hạ, đánh đập) -> công cuộc đấu tranh giải phóng người phụ nữ vẫn còn tiếp tục.
Kết bài:
- Người phụ nữ xưa chịu nhiều bất hạnh nhưng họ vẫn là những con người có ước mơ, có khát vọng sống mãnh liệt. Họ vẫn thể hiện sự thủy chung, son sắc của mình.
- Nhắc nhở con người phải biết trân trọng hạnh phúc ngày hôm nay.
****Trên đấy là 1 vài ý tham khảo, mọi người có thể xem thêm bài "Tự tình 2" và "Thương vợ" trên mục Ngữ Văn của Diễn đàn nhá.